Như Phương

Tĩnh Lặng

Tình nào tình chẳng vương sầu
Sao ta cứ mãi âu sầu khóc than
Có hợp thì sẽ có tan
Cuộc đời nhân quả đã an định rồi
Sao ta không cố tu bồi
Thân tâm tĩnh lặng luân hồi đoạn giao

Như Phương
Kiếp người lận đận lao đao
Xuống lên chìm nổi biết bao khổ sầu
Bỏ buông bóng sắc muôn màu
Di Đà Lục Tự gom thâu vào lòng.

Diệu Thi_vdn
Tình nào cũng một lần đau
Vòng xoay con tạo biết đâu mà lường
Ngày xưa chung lối chung đường
Nợ duyên không định, hai đường song song
Thôi thì tâm tịnh yên lòng
Không sắc, không dục, vai không nặng nề

Băng Băng

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tĩnh Lặng"